Friday, June 11, 2010

Mặc váy

0

Năm vừa rồi do có thành tích học tốt em Bách được dì Ngọc Anh thưởng cho 1 chuyến đi trại hè ở Singapore, vì em Bách điện thoại về nói nhớ mẹ nên dì Ngọc Anh phải sang làm "bảo mẫu". Sau 10 ngày du hí bên Sing, dì Ngọc Anh về và mua cho Bin một cái váy thun hồng, mẹ mang ra diện ngay cho Bin.
Mẹ: Bin ơi, mẹ có cái này đẹp lắm, con có thích không?
Bin: Con có thích ạ.
Mẹ: Vậy thì tắm xong mẹ mặc cho Bin nhé.
Bin: Vâng ạ.
Sau khi tắm xong mẹ mặc áo cho Bin, sau đó mặc cái váy vào.
Bin: Mẹ ơi, không mặc đâu..
Mẹ: Đẹp thế mà con.. Cái váy đẹp thật..
Bà Mùi cũng đứng bên cạnh phụ hoạ "Ui, ở đâu mà có cái váy đẹp thế nhỉ...", bố cũng khen "ừ, cái váy đẹp quá..."
Bin có lẽ tin tưởng là cái váy đẹp thật, vì cả bố mẹ và bà Mùi đều khen đẹp mà..
Ngó trước ngó sau một lát, mặt Bin méo xệch...
Mẹ: Sao thế con??
Bin: Mẹ, mẹ ơi... cái này không được!!!
Mẹ: Cái gì không được hả con???
Bin: Cái này không được mẹ ơi.. (tay kéo kéo cái váy, mặt thì mếu máo...)
Bố: Sao thế con????
Bin: Mẹ, mẹ ơi, áo con bị rách... Rách đây này.. (tay kéo kéo cái chân váy)
Mẹ: Ui, cái váy này không có đũng giống quần của con phải không?
Bin: Vâng, rách rồi.. mẹ cởi ra...
Mẹ: Đề mẹ cởi ra cho con.. Mẹ mặc quần bồng cho con nhé.
Bin: Vâng ạ (Vui vẻ hớn hở vì thoát khỏi "cái váy không có đũng")
Mẹ còn chưa kịp chụp ảnh Bin mặc váy mới :(
Tối ngủ Bin vẫn còn mơ mặc cái váy không có đũng, con nói trong mơ: "mẹ, mẹ ơi, áo con rách rồi..."